Với 65 triệu bản được bán ra và 56 thứ tiếng được dịch, tiểu thuyết Nhà Giả Kim trở thành cuốn sách bán chạy nhất thế giới chỉ sau Kinh Thánh. Nội dung câu chuyện kể về chuyến hành trình đi tìm kho báu của cậu chăn cừu vùng Andalusia, Tây Ban Nha đến Kim Tự Tháp Ai Cập.
Thông qua những câu nói có phần bí ẩn của nhân vật, những sự kiện xảy ra trên hành trình, Paulo Coelho, tác giả của cuốn sách đã khéo léo đưa nhiều thông điệp đầy tính triết lý và nhân văn vào trong đó. Giúp độc giả hiểu hơn về ý nghĩa thật sự của tình yêu, hạnh phúc, ngôn ngữ của vũ trụ…và một góc nhìn tích cực hơn về cuộc sống này.
Hãy cùng Hoa Sen Phật điểm lại và suy ngẫm về những trích dẫn hay trong cuốn Nhà Giả Kim này nhé! Biết đâu được, chúng ta sẽ nhận ra dấu hiệu và tiếp tục thực hiện ước mơ còn dang dở của mình. Định mệnh là sự lựa chọn, không phải để an bài. Hãy vững tin và đi tiếp con đường mình đã chọn…Bạn là ai và đang làm gì trên cõi đời này?
1. “Nếu quyết tâm của bạn đủ lớn, cả vũ trụ sẽ cùng chung sức để giúp ước mơ của bạn thành sự thật.”
2. “Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ của mình, hãy lần theo dấu hiệu. Mọi thứ ở trên đời đều là dấu hiệu cả. Vũ trụ là một ngôn ngữ ai cũng có thể hiểu nhưng chúng ta đã quên mất.”
3. “Can đảm là điều thiết yếu để hiểu được ngôn ngữ vũ trụ”.
4. “Người ta nói quá nhiều về điềm này, điềm nọ. Nhưng họ không ý thức điều họ nói. Giống như mình không ý thức rằng đã từ lâu mình với lũ cừu giao cảm với nhau bằng một thứ ngôn ngữ nằm ngoài tiếng nói.”
5. “Có thể Thượng đế tạo ra sa mạc chỉ để cho con người biết quý trọng cây chà là. Con người vốn dễ bị lôi cuốn vào hình ảnh và sách vở mà sao nhãng ngôn ngữ của thế giới.”
6. “Sự vật tự biểu lộ bằng nhiều thứ ngôn ngữ. Chẳng hạn có một lúc đối với cháu tiếng lạc đà kêu không là gì khác hơn tiếng lạc đà kêu cả, rồi thì nó trở thành dấu hiệu của sự nguy hiểm, sau đó lại chỉ là tiếng kêu như trước”.
7. “Khi một vật tiến hóa thì mọi vật quanh nó cũng tiến hóa theo.”
8. “Sa mạc nuôi những con mồi để nuôi chim ưng, rồi chim ưng nuôi người. Và cuối cùng, đến một ngày nào đó con người nuôi lại bãi cát của sa mạc để các con mồi lại lớn lên. Đó chính là sự vận động của vũ trụ.”
9. “Mọi thứ trên trái đất đều biến dịch không ngừng, vì thế giới này sống động và có một tâm linh. Chúng ta là một bộ phận của tâm linh này và hiếm khi chúng ta ý thức được rằng nó có ảnh hưởng tích cực đến việc chúng ta làm. Và cậu nên biết rằng ngay cả từng chiếc bình pha lê trong cái tiệm nọ đều đã góp phần vào sự thành công của cậu đấy”.
10. “Tôi có thể trông thấy tâm linh vũ trụ. Chúng tôi vẫn cùng hợp lực làm cho cây cỏ lớn lên, khiến cừu biết tìm bóng mát. Từ chỗ này của tôi – xa mặt đất lắm nhé – tôi học được cách yêu. Tôi biết rằng chỉ cần mình xích lại gần mặt đất một chút xíu thôi cũng đủ khiến mọi vật bị hủy diệt và tâm linh vũ trụ cũng không tồn tại được nữa. Cho nên hai chúng tôi thân ái nhìn ngắm nhau; tôi cống hiến ánh sáng và hơi ấm còn nó cho tôi lẽ sống.”
11. “Đừng bao giờ quên rằng tất cả là một tổng thể. Cũng đừng quên ngôn ngữ của dấu hiệu. Nhất là đừng quên đi cho hết con đường mình đã chọn.”
12. “Trước khi ngủ, cậu tự nhủ sau này phải tìm những cuốn sách dày hơn để vừa có thể đọc được lâu, vừa có thể dùng làm gối tốt hơn.”
13. “Loài vật chẳng bao giờ phải tự quyết định về bất cứ chuyện gì. Vì chúng mù quáng tin vào mình, chứ không còn tin ở bản năng của chúng nữa. Chỉ bởi vì mình là kẻ dẫn chúng đến những đồng cỏ xanh và nguồn nước mát. Chúng không nhận ra rằng ngày ngày chúng đi đường mới. Chúng không biết đồng cỏ khác nhau và bốn mùa thay đổi, vì chúng chỉ lo có mỗi chuyện ăn và uống. Nhưng biết đâu con người cũng y như thế!”
14. “Ta chỉ có thể giải đoán mộng thôi chứ không biết phải làm sao để biến chúng thành sự thật được. Chính vì thế mà ta phải sống nhờ vào thù lao khách trả.”
15. “Con người không có khả năng lựa chọn lấy vận mệnh của mình là điều bịp bợm nhất thế gian.”
16. “Vận mệnh chính là điều mà anh luôn luôn muốn đạt được. Khi còn trẻ ai ai cũng biết vận mệnh của mình là gì. Trong đoạn đời này mọi sự đều đơn giản và người ta dám mơ mộng đủ thứ về những điều họ muốn làm trong đời. Nhưng rồi, theo thời gian, một sức mạnh thần bí sẽ tìm cách thuyết phục ta rằng con đường đời như ta mơ ước sẽ không thể nào thực hiện được đâu.”
17. “Nói cho cùng, con người coi việc kẻ khác đánh giá anh bán kem hay cậu chăn cừu quan trọng hơn là thực hiện điều thâm tâm mình muốn.”
18. “Nếu cậu hứa trả công bằng cái mình chưa sở hữu thì rồi sẽ có lúc cậu mất đi ý chí đạt được nó đấy!”
19. “Kho tàng nằm ở Kim Tự Tháp, cậu đã biết rồi. Nhưng nhờ có ta thì cậu mới quyết định, nên cậu phải trả 6 con cừu.”
20. “Những thứ vào miệng con người không độc hại, xấu xa. Xấu xa, độc hại là những gì từ miệng họ tuôn ra.”
21. “Ai ai trên trái đất cũng đều có một kho báu chờ đợi mình. Chúng tôi, trái tim loài người, ít khi nói về những kho báu này vì người ta không còn muốn đi tìm chúng nữa.”
22. “Nếu cậu hiểu rõ trái tim mình thì sẽ không xảy ra điều gì bất trắc đâu, vì cậu biết rõ nó mơ ước gì và biết phải ứng xử như thế nào.”
23. “Cậu chẳng bao giờ bắt trái tim im lặng được nữa. Ngay cả khi cậu làm như không thèm nghe nó nói thì nó vẫn luôn ở trong con người cậu, nhắc đi nhắc lại những điều cậu nghĩ về cuộc đời và thế giới”.
24. “Đừng quên rằng trái tim cậu ở đâu thì kho báu cũng ở đó; cũng như phải tìm cho ra kho tàng thì những gì cậu học được trên đường mới thật có ý nghĩa.”
25. “Bí quyết của hạnh phúc là biết ngắm nhìn mọi thứ tuyệt mỹ trên thế gian này mà không hề quên hai giọt dầu trên muỗng.”
26. “Mình như mọi người thôi : nhìn thế giới và thấy theo ý mình muốn chứ không phải như trong thực tế.”
27. “Vì những ly, bình ấy bụi bặm bẩn thỉu. Hai chúng ta, cậu cũng như ta, đều phải gột sạch những tư tưởng xấu trong đầu.”
28. “Kim Tự Tháp chẳng qua chỉ là những đống đá thôi. Cậu có thể tự xếp lấy một cái ngay trong vườn cũng được cơ mà!”
29. “Khi lên đường tìm kho tàng có đời nào mình lại nghĩ rằng sẽ làm việc trong một cửa hàng pha lê đâu chứ! Cũng như mình quyết định đi với đoàn lữ hành này nhưng nó sẽ dẫn mình tới đâu thì vẫn là điều bí mật”.
30. “Khi ta thành tâm đi tìm kho tàng thì mỗi một ngày đều chan hòa niềm vui, vì mỗi một giờ qua đi đều sẽ đem ta gần lại kho tàng hơn. Khi thành tâm đi tìm kho tàng, ta phát hiện trên đường nhiều điều mà ta sẽ không bao giờ thấy được, đủ can đảm thử làm những việc mà trước đây ta nghĩ một kẻ chăn cừu không thể làm nổi”.
31. “Bạn đang trên đường đi tìm một kho tàng và tôi cũng thế, nếu hiểu theo một nghĩa nào đó.”
32. “Người nào có cách học hỏi của người nấy. Cách của anh ta không phải cách của mình, còn cách của mình không giống cách anh ta. Song cả hai đều đang đi tìm con đường sống cho riêng mình”.
33. “Nhưng dù có phải đi vòng bao nhiêu đi nữa thì đoàn vẫn không bao giờ quên đích. Khi đã vượt qua mọi chướng ngại rồi thì sao trên trời sẽ lại chỉ cho họ hướng của ốc đảo.”
34. “Khi không còn đường lui thì chúng ta phải tìm ra cách nào tốt nhất để tiến tới.”
35. “Các đồi cát thay đổi theo gió nhưng sa mạc không thay đổi bao giờ. Tình yêu của hai chúng ta cũng sẽ như thế. Nếu em là một phần của vận mệnh anh thì sẽ có một ngày anh trở về thôi”.
36. “Nếu những gì ta tìm thấy là thật, là vàng ròng thì chúng sẽ không bao giờ hư hao và bất cứ lúc nào ta quay về thì chúng vẫn còn nguyên vẹn ở đó. Còn nếu chúng chỉ là thoáng qua như ánh sao băng thì khi trở về ta sẽ chẳng tìm thấy gì nữa cả.”
37. “Nghĩa là khi ăn tôi không làm gì khác hơn là ăn. Khi chạy tôi không làm gì khác ngoài chạy. Rồi nếu có phải đánh nhau thì cái ngày tôi chết cũng đẹp như mọi ngày khác. Tôi không sống trong quá khứ hay tương lai. Tôi chỉ có hiện tại và chỉ quan tâm tới hiện tại. Nếu ta lúc nào cũng ở trong hiện tại được thì ta là người hạnh phúc. Như thế ta sẽ thấy rằng sa mạc này vẫn đang sống, rằng bầu trời vẫn đầy sao và người ta đánh nhau vì đó là đặc trưng của con người. Như thế cuộc đời sẽ thành một ngày hội lớn, một buổi lễ lớn vì đời bao giờ cũng chỉ là khoảng khắc ta hiện đang sống”.
38. “Bằng cách nào mà tôi đoán được tương lai? Chính là qua dấu hiệu của hiện tại. Bí ẩn nằm ngay trong hiện tại; nếu anh chú ý quan sát hiện tại thì anh có thể cải thiện được nó.”
39. “Để thành công tôi không được phép sợ sẽ thất bại nữa. Chính nỗi sợ này đã cản trở tôi thử đạt đến “Đại công trình”. Bây giờ tôi mới bắt đầu với một công đoạn mà lẽ ra tôi đã có thể làm từ mười năm trước rồi. Song ít ra tôi cũng mừng vì đã không đợi thêm hai mươi năm nữa”.
40. “Cậu thử nghĩ mà xem, nếu ai cũng biến chì thành vàng được thì vàng còn gì là giá trị. Chỉ những ai kiên tâm trì chí, chỉ những ai nghiên cứu nhiều mới đạt được ‘Đại công trình’ một cách trọn vẹn.”
41. “Người nào sống trọn đường đời của mình, người đó biết tất cả những gì cần biết. Chỉ có một điều khiến không thể nào đạt được ước mơ: đó là sợ rằng sẽ thất bại”.
42. “Nếu là những điều lành thì ông sẽ được ngạc nhiên một cách thú vị”, thầy bói đáp. “Còn nếu là điều dữ thì ông sẽ đau khổ khá lâu trước khi nó xảy ra”.
43. “Cớ sao sa mạc lại báo cho một người lạ như cậu biết điều này, chứ không báo cho chúng ta là những kẻ đã sống ở đây từ bao đời rồi? Vì mắt tôi còn lạ lẫm với sa mạc nên tôi còn nhận ra những điềm mà các đôi mắt quá quen không thấy được nữa.”
44. “Vũ khí không được phép đem ra từ nơi cất giấu mà không được sử dụng. Chúng đồng bóng chẳng khác sa mạc, nếu đem ra mà không dùng đến thì lần sau có thể chúng sẽ không chịu để ta sử dụng nữa đâu.”
45. “Hãy bán lạc đà đi, mua một con ngựa. Lạc đà khó lường lắm: chúng đi cả nghìn bước chẳng có dấu hiệu mệt mỏi nào cả, nhưng thình lình khuỵu xuống rồi chết đứ đừ. Ngựa thì mệt từ từ, thành ra người ta luôn luôn lường trước được có thể thúc ép chúng tới mức nào và chừng nào chúng sẽ chết”.
46. “Nhiều người chết khát vào đúng lúc cây chà là xuất hiện ở chân trời”.
47. “kho tàng sờ sờ ngay trước mắt mà ta không hề biết. Vì sao? Vì con người không tin rằng có kho tàng thật”.
48. “Tiền của cậu cho chúng ta sống thêm ba ngày nữa. Không phải lúc nào tiền cũng cứu được mạng người đâu”.
49. “Những gì đã xảy đến với anh một lần có thể không bao giờ xảy ra nữa; nhưng những gì đã xảy ra hai lần thì nhất định sẽ có thêm lần thứ ba”.
50. “Bất kể giàu hay nghèo, sang hay hèn, ai cũng đều có một vai trò chính trong lịch sử thế giới. Có điều phần nhiều người ta không biết đó thôi.”
“Mày không chết được đâu. Mày sẽ còn phải sống để nhớ rằng đừng nên ngu xuẩn thế. Hai năm trước, ngay chính chỗ này, tao cũng đã nhiều lần mơ rằng tao phải đi Tây Ban Nha, tìm một ngôi nhà thờ làng đã sụp lở mà lũ chăn cừu thường đưa cừu vào đó làm chỗ trú chân. Trong phòng thay áo lễ có mọc một cây cầu, dưới rễ nó chôn giấu một kho vàng. Tao đâu có ngu để chỉ vì một giấc mơ mà vượt sa mạc.”
Rồi chúng bỏ đi. Cậu lảo đảo đứng dậy, nhìn về phía Kim Tự Tháp. Tháp mỉm cười với cậu, cậu cười lại. Tim cậu tràn ngập niềm vui. Giờ thì cậu tìm thấy kho báu rồi.
Nếu bạn chưa đọc qua cuốn tiểu thuyết tuyệt vời này thì hãy tìm đọc đi nhé. Những câu nói hay và ý nghĩa được liệt kê bên trên sẽ dễ hiểu hơn nếu đặt vào ngữ cảnh cụ thể của câu truyện đấy!